Thứ Ba, 26 tháng 1, 2016

Kế Hoạch Đầu Tiên

       Chào các bạn. Mình tên là Nguyễn Tường, hiện đang là một du học sinh ở nước ngoài. Mình là sinh viên đại học năm thứ 2, chuyên ngành kỹ sư hóa học, phân nhánh polyme. Thôi, tự giới thiệu thế là đủ rồi, giờ đi vào chủ đề chính thưa quý vị.

       Công việc học tập của tôi vốn thực sự là vất vả, có lẽ chẳng cần nói nhiều các bạn đã biết được chuyên ngành của tôi vốn không phải là một thứ đơn giản. Cuộc sống ngày nay công nghệ phát triển tột bậc, nên vì thế mà cuộc sống ngày càng căng thẳng hơn. Tôi cũng dám chắc rằng nhiều người trong số các bạn cũng đủ các công việc phải lo toan, những lúc yếu lòng cũng cảm thấy mệt mỏi rũ rượi. Để đối phó với thực trạng chung đáng buồn này, tôi đã lên kế hoạch tỉ mỉ để thực hiện cho bằng được chế độ ngủ đa pha (Polyphasic Sleep). Vậy chế độ ngủ này là như thế nào, và tôi đã vạch ra chương trình kế hoạch như thế nào, sau đây tôi sẽ thuật lại tường tận toàn bộ quá trình.

       Kết thúc kỳ học mùa thu năm ngoái (Fall Semester 2015) kéo dài gần 4 tháng, tôi cảm thấy kiệt quệ, tinh thần rã oải, tinh lực bào mòn. Hôm nào cũng cày đến mấy giờ sáng mới đi ngủ, mà ngủ toàn đến gần trưa mới dậy. Ngày nào cũng vậy, đều đều như vắt chanh. Và hậu quả của cách sinh hoạt của tôi là một cái giá rất đắt mà tôi phải trả: Ngủ dậy luôn cảm thấy đầu nặng như chì, và chu kỳ nhức đầu là ít nhất 1 tuần một lần- luôn có 1 ngày mà vừa sáng dậy đầu tôi đã nhức như búa bổ và rốt cục là cả ngày hôm đó nhức đầu, gần như không học hành gì được. Dù kết quả học tập là không đến nỗi nào cho cái công cày cuốc miệt mài của tôi, tôi vẫn cảm thấy ấm ức vô cùng, vì vừa chuốc lấy cái mệt, vừa lại cảm thấy cày cuốc nhiều mà trái ngọt lại không được nếm mấy. Vậy là nhân dịp nghỉ Giáng Sinh đến hơn 3 tuần, tôi đã phải tự nhủ với bản thân rằng, nhất định phải thay đổi lại cách sinh hoạt, nếu không thì quỵ sớm. Trong suốt thời gian này, tôi ở nhà và đi chơi cùng với thằng bạn thân. Tôi bị rối loạn giấc ngủ thời điểm đó, vẫn đi ngủ tầm 4-5 giờ sáng, và thức dậy khoảng 12 giờ trưa 1 giờ chiều. Chưa kể còn lịch sinh hoạt với gia đình thằng bạn, rồi còn nhiều buổi giao du này nọ,... tôi không tài nào có cơ hội thay đổi được lịch ngủ. Không sao, tôi tự nhủ, muốn thay đổi thì phải lên kế hoạch. Phải tính tỉ mỉ từng đường đi nước bước, bao gồm lịch học, lịch chơi, đi đi lại lại, đến trường, về nhà, thời gian phải thật chi li cụ thể. Và tôi vùi mình vào nghiên cứu các kiểu sinh hoạt, ăn uống sao cho khỏe mạnh,.. nhưng đều không vừa ý. Thời gian trôi đi, 1 tuần, rồi 10 ngày,...

        Cơ may đến với tôi khi một ngày, trên facebook tôi thấy một người bạn post một bài viết về chính chế độ ngủ đa pha. Tò mò, tôi click vào link đó, và rồi tất cả những gì trình bày trong bài viết đó đã khiến tôi đi hết từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Chủ nhân của bài viết là anh Nguyễn Viết Vũ, người đã từng thực hiện chế độ ngủ đa pha, nhưng giờ chỉ còn dậy sớm do nhiều ràng buộc cá nhân khác. Tôi nghiến ngấu đọc cho bằng hết tất cả những bài viết của anh Vũ, và dành thời gian suy ngẫm từng điều một. Tuy nhiên, tôi phải phản đối quan điểm của anh về việc ai có thể ngủ đa pha và ai không thể theo được bất chấp những cố gắng. Anh có một bài viết là "Vì sao bạn không thể ngủ Polyphasic Sleep", và cảnh báo về Polyphasic Sleep ra sao. Tôi một mực cho rằng chỉ cần quyết tâm mạnh, ăn uống sinh hoạt điều độ là theo được hết, chứ nói người có gen DEC2 (người ngủ ít), và người bị bệnh mất ngủ mới có thể ngủ đa pha là một điều tôi không thể đồng tình. Và để chứng minh cho những nhận xét đó, tôi bắt đầu quá trình rà soát đấu tranh nội tâm.

        Trước hết, tôi cảm thấy lo lắng, cụt hứng khi đọc bài " không thể ai cũng ngủ được kiểu này". Đó là một kiểu ngủ phức tạp, phải đặc biệt (gen DEC2 hay bệnh mất ngủ) mới theo nổi. Ngẫm lại bản thân, tôi nhận thấy rằng tôi là một người hết sức bình thường, nghĩa là ngày phải ngủ được ít nhất là 8 tiếng, thậm chí có thể lên đến 10 tiếng nếu đêm trước lao lực miệt mài. Tôi nghĩ thầm, mình đúng là một con sâu ngủ, không hơn không kém. Vậy rõ ràng tôi không có gen DEC2 rồi. Tôi cũng không cảm thấy khó khăn khi ngủ lắm (thật ra tùy hôm thôi, nhưng đa phần nằm xuống chỉ 10' đến 15' là ngủ được). Cho nên tôi cũng chẳng bị mất ngủ. Vậy chốt lại vấn đề, tôi chẳng hề sở hữu 2 yếu tố trên. Và như vậy có nghĩa là tôi không thể ngủ đa pha được. Khi tôi bắt đầu nghĩ rằng tôi sẽ không thể thực hiện được Polyphasic Sleep, thì lý trí nói rằng tôi nên thử cho bằng được. Tôi tự động viên bản thân rằng, đằng nào cũng chưa có nhiều nghiên cứu về chế độ ngủ đa pha, không có nhiều kết luận được rút ra, vả lại trải nghiệm một điều gì đó mới có thể lạ lẫm, thậm chí đau đớn, nhưng sau đó biết đâu lại là những cảm giác thăng hoa tuyệt đỉnh. Nhưng vẫn còn 1 điều nữa tôi có thể tự an ủi bản thân: Một kết luận rõ ràng mà các bài viết đều nói, đó chính là những người có thể chất yếu, bị các bệnh tim mạch, vân vân và vân vân thì không thể ngủ đa pha. Tôi tuy sức khỏe không phải thuộc hàng tối ưu, nhưng ít ra 10 năm rồi không có trận sốt hay phải nghỉ học buổi nào vì vấn đề sức khỏe. Bắt đầu từ điểm tựa này, tôi quyết định bắt đầu dấn thân vào thử thách. Mệt mỏi, vật vờ, không tỉnh táo, ... là những cảm xúc tôi sẽ phải đối mặt khi mới bắt đầu, hay thậm chí là sẽ xảy ra trong suốt quá trình dài. Đó là bước một, tôi đã chuẩn bị tinh thần rất kỹ càng trước cuộc chiến. Mà có lẽ đó cũng là điều đáng ngại nhất mà tôi phải lo- còn gì tệ hơn cảm giác mệt nhoài, buồn ngủ hành hạ trong cả ngày?

         Bước tiếp theo là tôi tính toán kế hoạch lâu dài, trong vài tháng tới, và 1 năm tới luôn. Bắt đầu từ lịch học của học kỳ này, tôi căn chỉnh làm sao thời gian ngủ có đủ xen giữa các tiết học có nhiều hoặc chỉ đủ thời gian để ngủ. Còn phải ước lượng cả thời gian đến trường rồi về nhà. Tôi vốn không ở gần khuôn viên chính của trường, hàng ngày phải đi xe buýt nên thường mất 45' cả thời gian đi bộ ra bến xe, thời gian xe chở đến trường, thời gian xe chở về nhà, và thời gian đi bộ về đến nhà. Ngoài ra có một số sự kiện tôi phải tham gia hàng tuần ở trường nữa, nên cũng phải đắn đo. Nhưng rồi cuối cùng mọi thứ cũng đâu vào đấy, khi tôi đã tính được từng thời lượng ngủ trong lịch sinh hoạt hàng ngày. Tôi vốn không phải người có nhiều mối quan hệ, chưa cần đi làm thêm, cũng chẳng có bạn gái, nên việc thực hiện chế độ ngủ này cũng trở nên dễ dàng hơn nhiều phần.

         Bước cuối cùng, là tôi ấn định ngày bắt đầu thực hiện. Tôi trở về căn hộ 3 ngày trước khi kỳ học này bắt đầu. Và đúng cái đêm đó, cái đêm đầu tiên là cái đêm tôi bắt đầu thực hiện kiểu ngủ 2 giấc (Biphasic). Kiểu ngủ này ra sao, cảm giác thế nào tôi sẽ nhắc đến trong một bài nào đó kế tiếp. Chỉ biết rằng, kế hoạch của tôi đã rất hoàn hảo, và tôi chỉ cần triển khai từng bước một. Tôi vẫn cần chứng minh rằng những nhận định của anh Vũ là hoàn toàn sai lầm, rằng người bình thường hoàn toàn có thể tiếp cận, thậm chí duy trì chế độ ngủ đa pha. Với những bạn đọc nào chưa biết kiểu ngủ đa pha là gì, cách thức ra sao, xin mời đọc bài kế tiếp.
     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kiểm tra comment này kỹ vào